Duy vội vàng giải thích :
- Ấy chúng cháu không phải người yêu.
Linh ghe vậy có chút mất mát, nhưng cũng phải anh với cô đâu là gì. Cô vẫn muốn làm một cái gì đó táo bạo. Anh ngồi ngay ngắn chụp ảnh, cô nhân lúc chuẩn bị chụp liền kéo anh lại, đặt lên má anh một nụ hôn. Anh đơ người vì hành động này của cô, mà lúc đó người đàn ông cũng bắt trọn khoảnh khắc ấy.
- Đấy cứ phải mạnh dạn như cô bé đấy này. Thanh niên giờ còn ngại ngùng việc xưng hô người yêu à.
Duy còn chưa kịp thanh minh, Linh đã đứng dậy, xin lại chiếc máy ảnh, chào tạm biết người nhiếp ảnh gia, ngồi vào bàn tung tăng xem ảnh. Quả nhiên ảnh do người chuyên nghiệp chụp khác biệt thật. Chú ấy bắt trọn những ưu điểm trên khuôn mặt hai người cho ra những bức ảnh cực kỳ xuất sắc.
- Ảnh chú ấy chụp đẹp thật anh nhỉ.
Cô đưa máy ảnh cho anh xem, vừa hí hửng nói “ đợi về em sẽ in ra, anh với em mỗi người đều giữ như thế dù có ở xa cũng không quên được nhau"
Duy vừa lướt vừa xem ảnh, lướt đến tấm ảnh cô chủ động hôn anh, anh bất giác nở nụ cười, gật đầu :
- Thế em in ra đi, rồi đưa cho anh mấy tấm.
Linh gật đầu xác nhận. Ăn tối xong hai người đi dạo quanh khu phố. Thật tình cờ hôm nay ở đây có lễ hội, còn có màn nhảy quanh tháp lửa. Linh nhớ lại lời bạn mình có nói trước đây rằng “ Nếu cùng người mình yêu nhảy quanh tháp lửa thì sẽ ở bên nhau mãi mãi”
Linh không tin đâu nhưng cô lại muốn cùng anh làm những chuyện như một cặp đôi đích thức. Có lẽ do cô hoang tưởng về chuyện yêu đương quá nhiều nhưng bản thân cô muốn cùng anh thực hiện rất nhiều chuyện. Cô nắm tay anh lắc lắc :
- Chúng ta cùng vào nhảy được không, em thích con gấu kia. Đôi nào nhảy đẹp nhất sẽ có được nó. Anh Duy lấy nó giúp em đi.
Linh trưng ra bộ mặt phụng phịu, năn nỉ ỷ ôi chỉ để mong được nhảy cùng anh. Nào ngờ Duy biết về truyền thuyết đó. Nhảy cùng người mình yêu dưới tháp lửa nhất định sẽ mãi mãi bên nhau. Duy hơi lưỡng lự rồi cười khổ đồng ý, cô còn quá bé sẽ không hiểu chuyện này đâu. Duy cũng chẳng hiểu tại sao anh cũng rất háo hức được nhảy cùng Linh. Duy gật đầu đồng ý. Linh sung sướng ôm cổ anh nhảy cẫng :
- AAAA, thích quá đi. Chúng ta tới lượt sau rồi nhảy nhé anh.
Thật ra Linh đã nhìn thấy bạn cùng lớp ngay gần đó, cậu bé này còn rất biết quay video chụp ảnh, những kỹ năng chụp của cô đều do cậu bạn này chỉ. Linh chạy tới chỗ cậu bạn, nhờ cậu ấy quay, chụp lại lúc cô và Duy nhảy cùng nhau. Người bạn đó cũng rất vui vẻ phối hợp.
Đến bài nhảy tiếp theo Duy cầm tay đưa Linh vào vòng tròn nhảy. Đây cũng là bài khiêu vũ cô thích nhất. Mang một chút hơi hướng ballet cổ điển nhưng động tác nhảy lại phóng khoáng thoải mái không tưởng. Đây chính là sự kết hợp hoàn hảo của dư âm ballet và sự cá tính của khiêu vũ hiện đại. Linh và Duy đã từng nhảy bài này rồi. Anh rất biết kết hợp với Linh để tạo ra điệu nhảy hoàn hảo nhất của hai người họ. Cô và anh chìm đắm trong âm nhạc, không để ý xung quanh mọi người đã lùi ra hết từ khi nào. Có lẽ mọi người đều nhường không gian tuyệt vời này cho cặp đôi. Lúc này đây hai người họ rũ bỏ hết muộn phiền trong lòng, không cần nhớ đến những điều phiền não, tận hưởng khoảng thời gian bên người mình yêu mới là điều tuyệt vời nhất. Không ở gần nhau thì sao chứ quan trọng là họ đều hướng về nhau, trong lòng đều có đối phương.
Bài nhảy đã đến đoạn kết, Duy đỡ hai bên eo Linh, đưa cô lên không trung. Linh mở rộng hai tay, hít thật sau uốn cong người về sau. Tiếng nhạc đã dừng. Linh thẳng người, cúi đầu nhìn người đàn ông ấy. Anh đang mỉm cười với cô, Linh không kiềm chế nữa. Trực tiếp sà vào lòng anh trao cho anh nụ hôn đầu tiên.
Dưới sự chứng kiến của rất nhiều người, cô không ngại ngùng làm chuyện thân mật cùng anh. Nụ hôn ấy như lời nói trong lòng, vừa là nụ hôn để chia xa.
Bần thần vài giây, anh lấy lại bình tĩnh. Ho khan vài tiếng để tránh đi cái sự xấu hổ này.
- Em… anh không biết nói gì cho đúng nữa “ em nhảy rất đẹp”
Linh đắc ý :
- Nhảy đẹp thật sao ?
- Ừm, rất đẹp. Duy nhìn ra chỗ khác để lảng tránh.
Mọi người xung quanh vỗ tay chúc mừng.
- Nhảy đẹp lắm, hai người họ như vũ công ấy nhỉ.
- Kiểu này giải thưởng về tay hai người đó rồi.
- Tiếc thật nhưng họ xứng đáng, nhảy rất đẹp.
Linh và Duy cầm tay nhau bước ra ngoài chờ đợi lúc công bố giải thưởng. Những bài nhạc tiếp theo cứ thế lần lượt vang lên. Có vẻ như sau bài nhảy kia của hai người khiến ai cũng hứng khởi hơn, lễ hội cũng dường như sôi động hơn hẳn. Linh cúi đầu tủm tỉm cười :
- Cũng may anh ấy không có đẩy mình ra lúc đó.
Linh lẩm bẩm trong miệng. Duy thì hai má đỏ hổng. Không dám nhìn thẳng vào cô. Anh lấy cớ do cô trượt tay nên hai người mới hôn nhau để lấp liếp cho nụ hôn ấy.
Linh nhận lấy chiếc máy ảnh từ cậu bạn kia hồ hởi mở ảnh ra xem, rất đẹp. Có một bức ảnh cô mãi không rời được mắt. Dưới tháp lửa, hai người đan tay vào nhau, mặt kề sát. Tháp lửa phía sau như lời hẹn thề của cặp đôi. Linh nhất định sẽ cất thật kỹ những tấm ảnh này.
- Video tớ sẽ gửi cậu qua zalo nhé.
Linh ra dấu ok với cậu bạn, còn không quên khen cậu chụp ảnh rất đẹp. Linh sẽ mời cậu một chầu đồ ăn thay lời cảm ơn. Cậu bạn kia cười khà khà rồi rời đi, không quên khen cô nhảy rất đẹp.
Đáng lẽ ra họ sẽ ở lại chờ xem kết quả nhưng anh nói có chuyện gấp cần xử lý. Nếu như cô ấy muốn con gấu đó anh sẽ lấy cho cô sau. Linh mặc dù hơi tiếc vì biết đâu hai người sẽ có phần thưởng thì sao, nhưng vẫn gật đầu đồng ý cùng anh về ra.
Trải qua một buổi vui chơi, cô ngủ thiếp đi bên ghế lái phụ. Duy không dám mở nhạc sợ cô thức giấc. Ngủ cũng tốt, hai người sẽ tránh khỏi ngượng ngùng từ việc ban nãy.
Về đến nơi, anh không nỡ đánh thức cô bé nhỏ nhà anh dậy, nhẹ nhàng bế cô lên phòng. Linh cũng mơ màng tỉnh dậy nhưng cô không muốn lên tiếng, cô muốn ở trong vòng tay anh thêm một lúc nữa. Đến phòng ngủ. Duy nhẹ nhàng mở cửa, đặt nhẹ cô lên giường. Nghe tiếng cô ngủ mớ anh như chết đứng người :
- Duy, em yêu anh.
Anh không tin vào tai mình. Cô nói yêu anh.
Nhưng nhìn dáng vẻ ngủ say này của cô, anh không hiểu hôm nay cô có chuyện gì. Hay anh nghe nhầm. Sao có thể cô nói thích anh chứ. Duy nhẹ nhàng ra khỏi phòng cô chạy xuống, anh leo như điên vào nhà tắm, xả nước lạnh, cái lạnh chạy dọc cơ thể, khiến anh tỉnh táo hơn rất nhiều.
Nghe lời cô nói ra anh không cảm thấy ghét bỏ ngược lại rất háo hức, bỗng dưng anh suy nghĩ muốn nghe cô nói trực tiếp trước mặt.
- Duy, mày nghe nhầm thôi. Em ấy sao có thể thích mày cơ chứ. Tỉnh táo lại. Duy không kiềm chế được đấm mạnh vào tường để bản thân nhìn nhận hiện thực.
Chắc đến bản thân mình anh cũng không hiểu. Rõ ràng anh cũng có tình cảm với cô, nhưng bị hai chữ “ anh trai” làm rào cản. Cả đêm ấy anh không ngủ nổi dù đã cố gắng vùi đầu vào công việc.